Như lá rơi bay
Em không là nàng Tô Thị Để được hoá đá trông chồng Tình yêu và lòng chung thuỷ Làm sao lấp được biển đông. Thà trái tim em hóa đá Để đừng cảm nhận niềm đau Anh về một phương trời lạ Và chúng ta mãi xa nhau. Tiếng anh xa từ nghìn trùng Vọng về bên em, hư ảo… Tình yêu hay là cơn bão Mà thổi tan những mộng lành. Cho em một lần bên anh Cho em một lần được khóc Hạnh phúc dù trong thoáng chốc Cũng vơi nỗi sầu triền miên. Đâu phải những nỗi niềm riêng Chỉ mình nàng Tô Thị có Còn biết bao nhiêu cách trở Và những mối tình chia ly… Đợi chờ từ buổi anh đi Tim em dù không hóa đá Nhưng đã úa tàn như lá Trong cơn gió chiều rơi bay… (Đơn Dương 20g18 Thứ ba 17.8.2010) Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
|