Gió Tháng Mười Hai
Gió tháng Mười Hai đêm về rất lạnh Nhà người thắp sáng rộn rã cơm chiều Mình em lui thui giữa căn phòng vắng Mình ngó bóng mình buồn phận hẩm hiu Gió tháng Mười Hai ngày dù có nắng Đôi chim trốn lạnh rỉa lông cho nhau Nhớ đến vòng tay ngày nào rất ấm Người ấy nay vui duyên mới nơi nào? Nay mới cuối thu vẫn chưa sang đông Mà sao trời lạnh lạnh lẽo vô cùng! Nắng không đủ ấm, hờn nên mây xám Em từ vắng anh, tóc hết màu xanh Soi mình trong gương, đầy những vết nhăn Đau khổ, tương tư, ghét giận, thời gian... Chân chim rãi rắc dọc ngang khắp lối Hồn đau thân khổ nói mấy cho cùng! Gió tháng Mười Hai ôi sao lạnh quá! Mưa sa ướt đẫm lạnh buốt vai gầy Mình em run rẩy giữa đời mưa gió Giá băng khắp nẽo, đường ôi quá dài! Ái Hoa (Dec. 4, 2011
Ái Hoa
|