Chiều Tàn Thu
Buổi chiều còn chút nắng hanh Mùa thu vướng lại trên cành cây khô Lá rơi nghe thật mơ hồ Mây như mặt biển nhấp nhô sóng tràn Như lòng ta ngập lá vàng Khi mùa thu thật vội vàng ra đi Ngàn xưa những cuộc từ ly Chút gì để lại trên mi giọt sầu Buổi chiều đưa nắng về đâu Để hoàng hôn đến bắt cầu vào đêm Thu ơi! Khắc khoải nỗi niềm Trong câu thơ cũ ta tìm thấy ta Một ngày nào đó sẽ xa Những yêu thương cũng nhạt nhòa lãng quên Trời thu vẫn rất mông mênh Êm đềm bên những gập ghềnh đời ta… Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
|