Mùa Xuân Trên Cao Nguyên



Anh thấy không mùa xuân đã đến rồi
những nụ hoa trên cành đang e ấp
trời nhiều mây hững hờ buông xuống thấp
nắng lung linh vũ điệu ở trên đường

Và mặt hồ êm phẳng lặng như giương
những ánh mắt với niềm vui rạng rỡ
những tiếng cười trong như pha lê vỡ
tất cả là âm vang của mùa xuân

Để cho ai ngồi gom nắng bâng khuâng
chiều rất đẹp chút gì như cổ tích
nào ai biết mỗi ngày trên trang lịch
một lần vơi là một đổi thay dài

Thời gian đi sẽ tặng lại cho ai
những sợi tóc xưa không còn xanh nữa
nhưng câu thơ vẫn trẻ hoài muôn thuở
như mùa xuân xanh mãi giữa đất trời.
Hồ Thụy Mỹ Hạnh


Hồ Thụy Mỹ Hạnh