THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HOẠ


Hận đời
(Xướng)

Trên ghềnh ngồi ngắm biển mông mênh
Sóng vỗ triền miên bóng bập bềnh
Sừng sững núi cao vươn ngạo nghễ
Mong manh thuyền nhỏ thả lênh đênh
Tương lai, sự nghiệp sao mù mịt!
Hạnh phúc, tình yêu quá bấp bênh!
Nghĩ đến cuộc đời ta lại hận
Ông trời ưa phá kẻ ngông nghênh!!!
TQS

          NGHÊNH
Một kẻ làm câu xướng với “mênh”
Thêm vào chữ kép  một từ “bềnh”
Trâu bò bị cấm không nhai lại
Chim chóc phải bay với đá đênh
Trời hỡi! Tui đây đang trí khổ
Người ơi! Ai đó sẵn lòng bênh?
Than than thở thở rồi đâm tức
Có phải người nào đó muốn nghênh?
Ái Hoa

(Gửi thử một bài, mong có người xướng họa cho vui!)


Ái Hoa