nhớ người như thuở nọ


đã từ lâu
vẫn nhớ người
y nguyên như thuở nọ
dẫu con đường
mòn mõi bước chân đi
vẫn trong em
một tình yêu còn đó
nhớ hình hài  
nhớ môi chạm vành môi

trời tháng năm
trời trong xanh nắng nhẹ
ngọn gió chiều
đưa thương nhớ về theo
hai đứa mình xa rồi tầm tay với
trái tim em còn xao động cả trời thương

chiều hôm nay
em ngồi mơ theo gió
đong đưa buồn giấc mộng gởi mây bay ...




Trần Thị Hà Thân