Sáng sớm ...

Tigon

 

Sáng sớm ...
Tigon

Sáng sớm một ngày đầu xuân. Thức dậy khi mà mặt trời còn đang ngái ngủ ở mãi tận phía bờ biển đông. Bước ra ngoài vườn sau. Khí trời ẩm lạnh. Sương đêm còn phủ dầy trên cỏ và đường đi ... Rùng mìng vì lạnh. Co người lại trong cái áo choàng thùng thìng, không cài nút. Giá mà có ly ca phê nóng trên tay nhỉ ... Cười một mình ... LƯỜI ... Cũng chỉ vì cái tội lười, mà giờ đây, đứng đây chỉ còn thầm ao ước có cái ly ca phê nóng trên tay. Gía mà đặt máy làm ca phê, như dự tính, trước khi bươc ra khỏi cửa thì tuyệt làm sao. Chung qui cũng chỉ vì tại lười quá mà thôi !!! Kệ đi !!! Chịu vậy ... Bây giờ mà bước trở vô, thì chắc là chả muốn bước trở ra nữa ... Lại nữa, cũng tại cái lười nữa ... Cười thầm ...

Thoáng nhìn quanh vườn co? Cỏ xanh mướt, mượt mà . Chợt một ý nghĩ vu vơ, ... một ước vọng nhỏ nhoi ... một đam mê sâu kín vưà thoáng hiện nhanh trong tâm trí ...Gì vậy nhỉ ??? ... Tự nhiên một câu hát của một bài hát quen thuộc, không nhớ tên vang vang trong tiềm thức ... "Từng người tình bỏ ta đi như những giòng sông nhỏ , ôi những giòng sông nhỏ ... nhìn lại mình đời dã xanh rêu ... " Cỏ màu xanh hay là đời ta xanh rêu vậy ??? Từng người tình ! ... đã có bao nhiêu người tình bước qua đời mình ??? Để rồi nhìn lại, đời mình đã xanh rêu !!! Năm nay, nghĩ lại ta đã bao nhiêu ??? Và ta ơi sao mãi vẫn là ta !!!

Bỏ đôi slippers ra, bước vào vườn cỏ ướt đẫm sương đêm. Đôi bàn chân nhỏ feel cái mát lạnh của sương đêm ... Lạnh thì thôi. Rùng cả mình ... Nhưng lại có cái cảm giác lạ lùng, thú vị, hay hay ... Rồi từ từ dạo từng bước nhỏ trên thảm cỏ xanh, mịn màng dầy dặn với đôi bàn chân đất ... Wow, thích thật. Cái cảm giác lạ lùng ghê ... Không thể nào giải thích hay diễn tả được cái tâm trạng lúc này .. Chỉ biết rằng, nếu được mỗi sáng sẽ ráng cất đi cái lười biếng, bỏ nó lại trong góc phòng ... rồi bước ra đây, đi chân đất trên cỏ để được hưởng cái cảm giác thú vị và thoải mái này ... rồi dợi nắng lên với ly ca phê nóng trên tay ... đi loanh quanh trong vườn ... Hít một hơi thật mạnh đầy buồng phổi, cái không khí trong lành của buổi sớm mai ... Yên tịng, an bình và rất tự nhiên ..."Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại ... cuộc tình nào đã xa khơi ta còn mãi nơi đây ... " Lại bài hát này nữa ... kì lạ thật, sao cứ vang vang trong đầu ta hoài thế ??? Có cái gì lạ lùng xảy ra cho ta không ??? Nghĩ gì về những người tình ... những cuộc tình không tròn vẹn ... cho ai ... của ai ... !!! ... ??? ...

Hai bàn chân ướt nhẹp. Hắt xì ! Rồidám trúng cảm lạnh ... ! Chặc lưỡi ... Thôi đi vào làm ly ca phê nóng cho ấm vậy ... Và kìa mặt trời ló dạng rồi đó ... Ánh sáng đỏ rực như lửa báo hiệu môt ngày xuân ấm áp, nhưng cũng có thể là nóng ấm không chừng ... " Em đứng lên gọi mưa vào hạ ... từng cơn mưa, từng cơn mưa ... từng cơn mưa ... mưa thì thầm dưới chân ngà ... " Gọi tên 4 mùa ... đỡ hơn bài hát hồi nãy ... uhmm uhmmm uhmmm ... điệu hát ngân vang trong cần cổ ... hay làm sao ...

Lo đứng vẫy đôi bàn chân nhỏ cho bớt sương ướt, Xỏ vào đôi slippers ... Ngoảnh nhìn lại cái mảnh vườn cỏ nhỏ trước khi trở vào nhà bếp ... một ngày mới bắt đầu ... cho bao nhiêu chuyện mới bắt đầu khởi sự hay là lại một ngày nữa tiếp tục cho những sự việc đã và sẽ đang tiếp diễn theo sau ... Bước lên bậc thềm của cửa sau đi vào nhà bếp ... " Yêu ai, yêu cả một đời .... Tình những quá khắt khe khiến cho lòng ta ... đau tủi cả đời ... vì yêu ai mà lòng hằng nhớ ..." Bật cười một mình, có lẽ "... Yêu ai, yêu chỉ một ngày ... dù có bất nghĩa chi cũng chỉ là yêu ... yêu chỉ một ngày ... rồi hôm sau lại yêu người khác ... " .... Mỉm cười bâng quơ một mình vì cái ý nghĩ cùng với lời nhạc đã bị đôi bởi cái ý tưởng oái oăm, kì cục chợt nảy ra trong trí ...

Thèm cà phê, thèm một chút gì đó ... chất đắng của cuộc đời ...
lặng nhìn mặt trời lên cao dần sau cánh cửa sổ của nhà bếp ... lòng chùng lại theo thời gian ...
... Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại ... cuộc tình đã ra khơi ta còn mãi nơi đây ... Từng người tình bỏ ta đi như những giòng sông nhỏ ... ôi những giòng sông nhỏ ... nhìn lại mình đời đã xanh rêu ....


Tigon