MÙA XUÂN VIỄN XỨ
Quê Mẹ mùa Xuân đã tới rồi Mưa gió bên anh lạnh tả tơi Ở đây nắng ấm tôi trồng kiểng Nơi em đỏ lửa lá ngừng rơi. Mơ giấc tương phùng chẳng thấy đâu Chắc hẳn gặp nhau bạc mái đầu Tay run chống gậy lần từng bước Biết còn nói nổi chuyện dài lâu. Bé nhỏ cô em tận cuối trời Đón chờ mai nở nụ cười tươi Mùa Xuân đất khách sầu xa xứ Cũng cố mà vui với cuộc đời. Ngày tháng dần trôi bao ước mơ Vội vàng ghi lại mấy vần thơ Gởi bạn phương trời xa cách biệt Trong tôi hạnh ngộ mãi mong chờ. Mùa Xuân gợi cảm mảnh hồn thơ Gió Xuân dìu dịu tình như tơ Ai là tri kỷ xin tìm đến Khát vọng tri âm vẫn ngóng chờ.
Đỗ Thị Minh Giang
|