Chỉ Có Mẹ Là Muà Xuân Vĩnh Cửu
Cứ vào độ cuối năm trời thật rét Là bên nhà lại sắp tết tới nơi Gió tha hương lộng niềm nhớ tả tơi Ta nào khóc sao bờ môi mặn đắng Đời ly xứ sầu miên trường đăng đẳng Hồn ta còn buộc trắng một vành tang Đã bao xuân trên đât khách lang thang Vẫn ngơ ngác như ngày rời quê Mẹ Ba mươi tết con viết thư thăm Mẹ Kể những điều trong quá khứ buồn vui Phần cuối thư con ký chữ ngậm ngùi Rồi gởi sóng đưa xuôi nguồn dâng Mẹ Con sông nhỏ đóng băng nằm lặng lẽ Như chính con đang sống với cuộc đời Mốc thời gian có lúc cũng phai phôi Chỉ có Mẹ là muà xuân vĩnh cửu 08-01-2009
Như Ly
|