nhớ người


trời tháng giêng dày đặc màu sương
con đường thân quen lạc lõng bước chân đi
chút lạnh mùa đông còn đọng phủ tâm hồn
em nhớ thương đợi chờ mùa thương nhớ

chờ mai xuân về mang theo nắng ấm
giấu giùm em giây phút âm thầm
cất đi nỗi đơn côi ngày tháng
mang lại gần chờ đợi của đó đây

biển như em nhớ người buồn dâng sóng
một mình ngồi em hát bản tình ca
lạc giọng môi buồn như lá vàng khô
mai người về mang tha thiết lại gần nhau

02.01.09


Trần Thị Hà Thân