Xuân Và Nỗi Nhớ
Xa lắm rồi thành phố của tôi ơi ! Gió mùa xuân chợt thổi về nỗi nhớ Vườn xuân rộ những cánh hoa vừa nở Mà hồn em một sắc tím bâng khuâng Chuyến tàu xưa mỗi ngày một xa hơn Sân ga đợi tùng mùa và cứ thế Tôi lắng nghe quanh đây lời gió kể Những ân tình mờ nhạt với thời gian Có ai còn đếm những bước lang thang Giữa phố khuya mơ hồ hương dạ lý Trên cuộc đời mấy ai người chung thuỷ Bận lòng gì cứ nhớ một cái tên Xuân nay lại về chẳng bao giờ xuân quên Vẫn đúng hẹn sau những mùa tuần tự Chỉ có anh như mây trời lữ thứ Quên mất đi ngày tháng để quay về
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
|