MỘT NGÀY MÙA THU
Sáng - nhìn gió cuốn lá vàng Ngày dài thêm nỗi bàng hoàng nhớ nhau Buồn... tay dạo khúc nhạc sầu Hồn như lạc giữa tinh cầu xa xăm Trưa - ngồi dưới nắng vàng hanh Nghe ra nỗi nhớ vây quanh đời mình Bóng cây, bóng nắng lặng thinh Tôi ngồi vẽ những sợi tình ốm đau Chiều qua ngõ vắng mưa mau Lặng nghe lòng khóc, tình sầu chưa quên Mưa rơi nặng hạt buồn tênh Thương thân viễn xứ lênh đênh cội nguồn Nằm nghe Thu nhỏ điệu buồn Trắng đêm nước mắt sầu tuôn âm thầm Lạnh lòng, lạnh cả gối chăn Tình trong viễn mộng, trăm năm lỡ làng.
Ngô Ngọc Mai
|