THU MONG ĐỢI


Gió Thu về cho làn môi thương nhớ
Nắng vội vàng khép kín chiều mưa ngâu
Lá vàng rơi theo gió cuốn ... gợi sầu
Ngày tháng mãi vẫn hoài chưa tỉnh giấc

Cô bé Nhỏ ngày xưa hồn ngây ngất
Tóc demise, tà áo trắng dễ thương
Mắt long lanh nhìn anh cả trời buồn
Tim vẫn mở đón chờ em gõ cửa

Mỗi lần đến cho lòng anh hớn hở
Lời yêu thương trao vội vẫn hoài nghi
Em cúi đầu, chẳng nói bước quay đi
Từ dạo ấy tim lòng anh bỏ ngõ

May là tim vẫn còn trong hơi thở
Nhưng ngại ngùng bỡ ngỡ lúc gặp em
Làm sao quên kỷ niệm cũ êm đềm
Hình bóng Nhỏ thuở nào Thu con gái

Anh ước muốn một ngày em dừng lại
Nét thơ ngây ngày ấy tuổi ô mai
Mắt nhìn anh lưu luyến phút học bài
Giờ đâu vắng ... cho Thu về ngóng đợi


Nguyễn Vạn Thắng