Đừng Lay Thu Nhé


Này anh hỡi, đừng lay thu tỉnh giấc
Cho rừng cây chất ngất nỗi thương tan
Anh nhìn xem, những chiếc lá úa vàng
Cũng đủ để chịu tang cuộc tình cuối

Những mơ ước, ngày xưa ai đeo đuổi
Bầu trời xanh con suối nước trong lành
Điệu thu ca, vầng trăng sáng long lanh
Giờ tím lịm, monh manh như chiếc lá

Cơn bão nổi, đỉnh đau thương buốt giá
Thì xin anh hãy thả những cơn đau
Cho lòng thôi, không vướng ngọn tình sầu
Nơi khoé mắt quầng sâu vì thu chết


Đóa Hoa Hồng