HỒN THU


Thu đến rồi đi, dạ ngẩn ngơ,
Nắng thu hiu hắt, bụi che mờ,
Cỏ cây hoa lá sầu giăng lối,
Sương lạnh tàn thu, gió dật dờ…

Hồn thu khe khẽ gọi tên ta,
Khói toả mịt mù phố núi xa…
Mây nước trời thu sầu quạnh quẽ,
Sương sa lệ ngấn dưới trăng ngà…

Heo hút tìm nhau… trắng khói mơ…
Xác hồn phiêu bạt nỗi bơ vơ,
Về đâu em hỡi thu tàn úa?
Chốn ấy làm em bớt đợi chờ!

San Jose, 08/24/2007


Mai Hoài Thu