em gọi nắng




sáng bình minh buồn
em gọi nắng
sương tháng mười
dầy đặc nỗi đơn côi
nghe chim hót bâng quơ ngoài khung cửa
ru tim theo nhịp đau buốt xót xa

tình trăm năm
chỉ một ngày! làm em đau, muốn khóc
tình không xanh
em vàng vọt suốt đời
trái tim này
vẫn ấp ủ yêu thương
em gọi nắng
gọi bình minh thức dậy
mong chờ mai bến hứa thuyền về

sáng bình minh buồn
em gọi nắng
đời thăm thẳm sầu
khi tình hoá hư không!


thứ Bảy 04tháng10.08


Trần Thị Hà Thân