CHIỀU THU BUỒN ...


Thu lại về đây ... Thu hỡi Thu
Mang chi hơi lạnh với sương mù
Lá vàng từng lá rơi từng lá
Gợi nhớ năm xưa buổi hẹn hò

Thu đến thêm buồn gợi nhớ thêm
Hàng cây lá rụng rớt bên thềm
Lung linh giọt nắng, buồn xa vắng
Mỏi mắt trông chờ một dáng quen

Mỗi lần Thu đến lá vàng rơi
Nhắc nhở lòng thêm nhớ một người
Kỷ niệm nào nguôi giòng dĩ vãng
Hỏi rằng người ấy có như tôi ?

Nhớ mãi chiều Thu lá ngập đường
Bên nhau ta nói tiếng yêu đương
Tình yêu đẹp mãi mùa Thu ấy
Giờ thấy Thu về dạ vấn vương

Còn nhớ không nguôi một buổi chiều
Ðêm về khẽ gọi tiếng Thu yêu
Vi vu gió thoảng hòa chung nhịp
Giờ thấy Thu sang chợt nhớ nhiều

Nhớ mãi khôn quên giây phút đầu
Cầm tay ta khẽ nói yêu nhau
Cũng vào Thu ấy trời sương lạnh
Em bảo: “Ðừng như lá đổi mầu”

Ðường vắng chiều nay lá úa sầu
Lòng buồn khắc khoải chiều mưa ngâu
Em đâu tôi gửi giòng dư lệ
Ðừng để tình tôi nhạt úa mầu .


Nguyễn Vạn Thắng