LÁ BAY VÀNG THU


Sáng ra thấy lá bay theo gió
Hơi thu lành lạnh cả trong lòng
Cánh lá chao nghiêng lượn mấy vòng
Khẻ hôn viền cỏ bờ môi nhỏ
Tờ thư anh viết sao không rõ
Phải chăng vì ướt hạt mưa thu
Tóc em phủ trắng áng sương mù
Mơ ước tay ôm chầm hạnh phúc
Thu về ủ nắng hong vàng cúc
Bên nhau ta mộng lối đào nguyên
Chẳng trăm năm mà tới thiên niên
Lá vàng rơi mãi bao giờ hết
Tình em tha thiết gởi về anh
Đôi dòng nước mắt chợt long lanh
Nhung nhớ dành mùa thu miên viễn
Dù rằng chỉ một thoáng mong manh .
 
28-9-08


Đỗ Thị Minh Giang