ANH LÀ NỖI BUỒN
Anh như dòng sông đã Hòa mình vào biển khơi Tất cả giờ xa vời Bến bờ xưa hoang vắng Anh như ngày không nắng Ảm đạm trời mưa bay Cho hồn em dâng đầy Niềm nhớ nhung khắc khoải Những hoàng hôn giận dỗi Mưa như là trách ai Quạnh hiu con phố dài Hàng cây nghiêng lặng lẽ Thời gian trôi thật khẽ Bóng tối đời đã buông Anh như là nỗi buồn Trong tim em ngày, tháng ...
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
|