NHỚ CHỊ GIỮA MÙA THU LÁ VÀNG
Chiếc lá vàng rơi hay cánh bướm Ðến đậu vai em một sớm Thu Mình em trở lại con đường cũ Kỷ niệm -- xua đi lớp sương mù Thương em cách trở miền quê ấm Chẳng quản đường xa chị đến thăm Quê hương là chị, là Hà Nội Trà sen, hương cốm thắm ân tình Chị chải suối tóc thời con gái Nhẹ bay trong chiều nắng lung linh Em ngồi ngắm chị qua khung cửa Ấm lòng ngỡ tưởng... giữa quê mình Chị đến -- ngày Thu mới chớm vàng Giờ đây Thu đổ lá mênh mang Dòng sông nhớ chị đìu hiu chảy Mới đấy... đã xa, thật ngỡ ngàng Thời gian xếp lá vàng muôn lối Nhớ chị lòng em lại bồi hồi Những ngày bên chị -- trăng Thu tỏ Hỡi người chị gái mến thương ơi La Rochelle (France) le 30-12-2001 THU MINH I MISS YOU IN THE YELLOW FALL A yellow leaf – or, is it a butterfly? – Has alighted on my shoulder this autumn morn. I am going back, by myself, to the old path And my remembrance dispels the haze lorn. Pitying me, separated from the cosy abode, You passed long distances to visit me here: Our mother country is you, Ha Noi City - Lotus tea, green rice flavor – loves so dear. In the shimmering afternoon sun, you combed Your hair that fluttered – the light girlish strand. Thru the doorframe, I sat contemplating you, So heart-warming as back in our homeland. You came – those days just grew yellowish; Now, fall has dropped dead leaves all around. Missing you, even the river flow is desolate: Then there, now far-away – just to confound. Time spreads yellow leaves on every side; Thinking of you I feel by sadness seared. How I remember – in the clear moonlight Being beside you, sister, my very endeared! THANH-THANH
Thu Minh
|