BÂNG KHUÂNG MÙA THU


Em sẽ gởi cho anh
Nỗi nhớ vàng như lá
Khoảng cách này xa quá
Biết có đến nơi không…

Như mưa rơi vào sông
Nỗi niềm không tràn được
Em từng mùa rét mướt
Em từng ngày hư hao

Mùa thu lạc nơi nào
Hàng cây chiều trút lá
Nắng vàng hanh phố lạ
Nhớ một người xưa qua

Đưa người, không đưa xa…
Sao chẳng còn gặp lại
Chiều bâng khuâng đợi mãi
Mùa thu biền biệt đi

Hoàng hôn nhòa trên mi
Sương lạnh về phố núi
Và những tia nắng cuối
Gởi cả về cho anh !


Hồ Thụy Mỹ Hạnh