VƯƠNG VẤN TÌNH THU


Những tia nắng vàng óng ả
Như những sợi tơ trời
Bay lơ lửng trên cành phượng vàng rực rỡ
Bầy nai tơ đang đi tìm tình yêu
Trong khu rừng đầy lá vàng rơi rụng
Có ai tìm kiếm lại trong ký ức
Ngôn từ diễm tuyệt của con tim vừa hé nở
Để rồi ôm ấp nâng niu
Những kỷ niệm êm đềm của một thời xa xưa
Trong mơ mộng và vương vấn tình thu
Những hạt sương mai tinh khiết
Lóng lánh trên cánh hoa hàm tiếu
Như mối tình băng trinh
Làm say đắm đôi lòng non dại
Một khoảng thời gian và không gian của riêng hai người
Mùa thu về mang theo một chút buồn man mác
Một chút hoài cảm bàng bạc trong tâm khảm
Một chút bâng khuâng khi nhớ về dĩ vãng
Và bây giờ
Trong nỗi niềm tư duy vẫn còn sót lại
Âm hưởng nồng nàn của một cung đàn tuyệt diệu
Hoài mãi ngân nga trong đáy tâm hồn.


Đỗ Thị Minh Giang