THU LẺ BÓNG


Lặng lẽ Thu sang lá ngập đường
Nắng chiều mờ nhạt dấu thân thương
Vi vu gió thoảng mang niềm nhớ
Ðất khách trời Thu gợi nỗi buồn

Giọt nắng lung linh chiếu mặt hồ
Như ngàn sao rụng điểm trời thơ
Ngồi bên bờ vắng chiều Thu xuống
Nhớ mãi về em ... tuổi học trò

Giờ đây phố lạ bước lang thang
Dấu vết tình xưa cũng lỡ làng
Gửi gió ngàn Thu về bến cũ
Mong đừng phai nhạt chuỗi thời gian

Chút nắng vàng lên đẹp góc trời
Thu về man mác lá vàng rơi
Thơ ngây, mắt biếc, bờ môi mộng
Chiều vắng công viên tưởng nhớ người

Em là chuỗi mộng cuộc tình ta
Thu đến gợi thêm nỗi nhớ nhà
Mấy độ trăng tròn, Thu lẻ bóng
Người về có nhớ tháng ngày qua


Nguyễn Vạn Thắng