Chiếc Lá Tàn Thu




Chiều tàn thu công viên vàng xác lá
Cỏ úa màu buồn bã buổi tàn thu
Mưa nhẹ rơi hòa lẫn chút sương mù
Ghế đá lạnh công viên buồn hiu hắt !

Thu chưa qua sao lạnh về se sắt
Hoàng hôn chưa mà bóng đã xế tà?
Gió ru buồn trên những ngọn cây xa
Như thương tiếc mong manh đời cỏ lá.

Mai nầy đây một mùa đông băng giá
Ghế đá buồn sót lại chiếc lá rơi
Nhìn cành cao như nuối tiếc một thời
Đã hòa nhịp ru lòng theo cơn gió.

Tình đôi ta khác nào thân lá cỏ
Vừa lên xanh đã chớm vội thu rơi
Sẽ vùi chôn trong tuyết lạnh ngập trời
Chắc người chẵng bao giờ còn nhớ tới !

Lá đã chết nhưng cành kia vẫn đợi
Tiết đông tàn, một sáng sớm xuân qua
Cành lại trĩu đơm đầy hương lộc mới
Đâu nhớ gì chiếc lá một mùa xa.


Huyền Lâm