Chiều Thu Xưa
Nghe Thu đến , tơ lòng đây khắc khoải Chợt thoáng buồn, gió lạnh buốt vai ai Chiều thu ấy, Em bên thềm nắng rọi Vuốt tóc Em, Anh thở cả trời thơ Và hôn nhẹ mái tóc bồng mơ mộng Em khẻ nói, một đời Anh chờ đợi Sao không chờ, tí nữa sẽ xong thôi ! Anh nghe Em, chờ mãi cánh chim trời Bay vút mất, tầm tay qua ánh mắt Nay thu về, heo hắt lá thu bay Rơi tơi tã, hồn thơ say lạc lối Lá tương tư, rơi rụng khối u hoài...
Tường Khanh
|