NHỚ MẸ QUÊ NHÀ


 Mùa lễ Mẹ vẫn buồn
 Trời Xuân sao giá lạnh
 Con nhớ Mẹ miên man
 Tuổi xế già quạnh quẽ.

 Con cũng đâu còn trẻ
 Như mơ ước ngày xưa
 Được cùng Mẹ sớm hôm
 Xem Kinh Thánh chiều mưa.

 Cảm tạ Ngài đỡ nâng
 Dìu dắt qua trũng thấp
 Gậy Chúa nương nẻo trần
 Vượt chặng đường gian nan.

 Lời Chúa soi đời con
 Dẫn đưa xuyên lối mòn
 Tiếng cầu kinh nho nhỏ
 Chân thật tự tâm hồn.

             5-08


Đỗ Thị Minh Giang