Ầu ơ chiếc võng đong đưa


Ngày Mẹ mất, bầu trời ảm đạm
Mặt trời buồn không dám đến thăm
Đêm về không thấy ánh trăng
Con ngồi cúi mặt, âm thầm lệ rơi

Ngày Mẹ mất, cuộc đời côi cút
Con đi tìm hạnh phúc năm xưa
Ầu ơ chiếc võng đong đưa
Mẹ ru con ngủ buổi trưa nắng Hè

Ngày Mẹ mất, lòng nghe chua xót
Con mắt buồn ngồi khóc trong đêm
Mẹ ơi xin hãy ngủ yên
Những lời Mẹ dạy con nguyền khắc ghi

Ngày Mẹ mất, con đi tìm mãi
Biết làm sao thấy lại nụ cười
Con thương Mẹ lắm, Mẹ ơi
Bóng hình của Mẹ ngàn đời trong tim



Nguyễn Văn Nhơn