THỨ SÁU BUỒN, NHỚ MẸ
Thứ Sáu buồn, con ngồi đây nhớ Mẹ Nhớ chiều nào con ghé Mẹ hỏi thăm Nhìn xác thân gầy yếu nơi Mẹ nằm Theo ngày tháng trên giường thoi thóp thở Mẹ nhìn con, mắt mờ không trông rõ Miệng mĩm cười, nắm chặt bàn tay con Muốn cùng con bày tỏ cả nỗi lòng Nhưng sức Mẹ yếu dần theo năm tháng Thứ Sáu này, trong con niềm cay đắng Bóng Mẹ hiền yêu dấu đã lìa xa Chỉ mình con thương nhớ mắt lệ nhòa Bao tâm sự mượn vần thơ con viết Người ta vui, lòng con buồn da diết Nhớ Mẹ hiền, hình bóng mãi khôn nguôi Mẹ nơi đâu, sao chẳng tỏ một lời ? Trong giấc ngủ con mơ ngày gặp Mẹ Mẹ khuất đi, đời thêm buồn cô lẻ Mưa lại về gợi nhớ bóng Mẹ yêu Nhìn quanh con, cảnh vật cũng tiêu điều Niềm thương nhớ bao giờ cho vơi cạn Thứ Sáu này, lòng con buồn vô hạn Nước mắt nào vơi cạn nỗi niềm đau Từng ngày qua con vẫn khấn nguyện cầu Cho hồn Mẹ được về nơi vĩnh cữu Con mơ ước ngày nào ta đoàn tụ Bóng Mẹ hiền mãi mãi ở bên con Lời Mẹ yêu con giữ mãi trong lòng Cầu xin Chúa xót thương linh hồn Mẹ
Nguyễn Vạn Thắng
|