Mẹ Ơi


  Mẹ ơi mẹ ở phương nào
Nhìn cành hoa trắng nghẹn ngào lòng con
  Mấy mươi năm dạ héo hon
Mẹ đi từ lúc con còn thơ ngây
  Nhiều khi vẳng tiếng máy may
Giật mình tưởng Mẹ những ngày còn Xuân
  Thương con Mẹ khổ vạn lần
Thức khuya dậy sớm kiệm cần lo toan
  Tấm lòng Mẹ tựa biển , non
Hy sinh hai chữ sắt son để đời
  Mẹ là sao sáng rạng ngời
Hàng đêm lấp lánh đỉnh  trời mênh mông
  Đôi lần gặp lúc bão giông
Mẹ còn đâu nữa  giải thông khổ nàn
  Mẹ ơi nhớ Mẹ vô vàn
Đôi dòng con viết ngút ngàn tiếc  thương
  Lâu rồi trên khắp nẽo đường
Bước chân cô độc đoạn trường phận côi
  Tấm thân bèo giạt nổi trôi
Thời gian chưa đủ xóa vơi nỗi sầu
  Cuộc nhân gian lắm bể dâu
Tháng ngày con trắng canh thâu  xót buồn
  Hôm nay lễ Mẹ,  lệ tuôn
Xin người theo chút khói hương trở về


Quách Xuân Sơn