NHỚ MẸ YÊU


Thơ nhớ Mẹ vẫn hoài chưa vơi cạn
Những đêm về thao thức lệ con rơi
Nhớ Mẹ yêu, bên chiếc ghế Mẹ ngồi
Ly sữa ngọt, Mẹ thay cơm để sống

Có những lúc con ngồi yên bất động
Nghĩ thương về nấm mồ Mẹ thân yêu
Nơi nghĩa trang trong hoang cảnh tiêu điều
Đông giá lạnh tuyết rơi buồn phủ kín

Ngày Mẹ đi tim lòng con tắt lịm
Nước mắt nào vùi lấp nỗi đau thương
Vần thơ con đang nhỏ xuống lệ buồn
Tình ly biệt, ngàn trùng trong thương nhớ

Nhìn ảnh Mẹ con thầm thì bày tỏ
Mẹ đâu rồi ? Sao chỉ một mình con
Ảnh Mẹ yêu, con ấp ủ vào lòng
Tìm hơi ấm trong vòng tay, gối Mẹ

Nước mắt con đang tuôn giòng máu lệ
Mang nỗi buồn chất chứa trái tim đau
Thời gian hoài như thoáng bóng chim câu
Con chỉ biết, nguyện cầu xin ơn Chúa


Nguyễn Vạn Thắng