NHỚ MẸ
Hợp tan, chi để rồi chia tay Tiễn Mẹ ra đi mắt lệ đầy Tiếc nhớ nào nguôi tình Mẫu tử Đời người số kiếp mãi thương vay Ngày xưa còn bé chỉ vui đùa Mẹ dạy con rằng phải kính, thưa Công đức sinh thành con phải nhớ Đừng quên nguồn gốc Tổ tiên xưa Mấy lời khuyên nhủ đàn con yêu Gợi nhớ trong con đủ mọi điều Đạo lý làm con đừng bất hiếu Bấy điều Mẹ dạy có bao nhiêu Giờ đây bóng Mẹ đã không còn Lời dạy năm nào con nhớ luôn Đâu biết lần đi ngàn cách biệt Ngàn trùng chia cách chuỗi sầu vương Con nhớ khôn quên bóng Mẹ hiền Những chiều bên Mẹ, tiếng ru êm Nuôi con vất vả nào ai biết Mẹ tảo tần buôn để kiếm tiền Những sớm, mưa chiều bao khó nhọc Thân gầy lam lủ chẳng hề than Mong con khôn lớn thành danh phận Sức Mẹ hao mòn theo tháng năm Từ giã ra đi chẳng một lời Mẹ nằm như ngủ, xác thân côi Mẹ ơi! Hình bóng còn đâu nữa Con nhớ Mẹ yêu, nhớ nụ cười ...
Nguyễn Vạn Thắng
|