CHẶNG ÐƯỜNG CUỐI
Chỉ còn một chặng nữa thôi, Dù gian nan lắm cũng rồi phải đi. Nhìn mẹ vật vả tứ chi, Lòng con quặn thắt, thảm thê lệ buồn! Con vừa vượt mấy đại dương, Những vui vừa được trùng phùng mẹ yêu. Những mong bên mẹ mỗi chiều, Hàn huyên bù đắp những ngày cách xa... Niềm vui chưa kịp nhạt nhòa, Dấu buồn đã đến phủ mờ không gian. Tiếng quạ như khóc như than, Tử thần như đã sẳn sàng đâu đây! Tay mẹ quờ quạng chơi vơi, Như đang tiếc nuối bên bờ Tử Sinh. Hai tay lại uốn vào mình, Muốn ôm theo trọn cả đàn con yêu. Ngoài kia trời khóc thật nhiều, Cỏ cây vật vả trong chiều tóc tang. Lòng con đau đớn vô vàn, Xin vĩnh biệt mẹ một lần từ nay!
Ái Hoa
|