Viết Cho Chị Hai
VIẾT CHO CHỊ HAI * Chị năm nầy đã ngoài bảy mươi Vẫn luôn buồn nhớ giữa cuộc đời Biết bao vết khắc hằn năm tháng Lờ lững bước đời chậm chậm trôi… Chị hai mươi tuổi em lên năm Thằng út dễ thương, chị ẵm bồng Giặt giũ áo quần lo tắm rửa Tình chị cho em thật ấm nồng ! Tuổi chị lớn dần trong chinh chiến Điêu tàn khói lửa khắp muôn nơi Chị đành bỏ học trong buồn tiếc Phụ mẹ, trông em, chuyện đổi dời… Những ngày thơ ấu em bên chị Năm tháng êm đềm lặng lẽ trôi Ngày em từ giã vào quân ngũ Chị đứng trông theo mắt ngậm ngùi… Mấy năm sương gió vui đời lính Thỉnh thoảng trong năm nghỉ phép về Chị nấu thức ăn em thường thích Ân cần thăm hỏi bụi đường mê… Chị nấu canh chua đầu cá Gún Lá me non, cà, giá, ngò om Con Rạm chị đem rang đường muối Buổi cơm chiều, khói quyện hoàng hôn. Em nhớ những ngày cờ tơi tả Nhà mình đông đủ nhưng buồn hiu Giặc đã về đây thì hoa lá Cũng úa tàn theo vệt nắng chiều…! Tám năm lao nhục em về lại Nhà cửa im lìm, tơ nhện giăng Ảnh ba thờ cạnh bên ông nội Khổ cực đâu màng tiếng thở than… Đổi đời tiền bạc ơ thờ lắm Chị mua củi chẻ bán qua ngày Điện dầu eo hẹp, nhà tâm tối Tiếng muỗi vo ve suốt canh dài.! Gạo mua ăn đủ đã là vui Rau luộc làm canh- trắng ý đời Chút cá kho, mẹ nhường, chị nhịn Đổi đời- đời cũng héo nụ cười! Chị tiễn em đi về đất hứa Giọt dài, giọt vắn, chị ôm em Ở trong đôi mắt- Tình chan chứa Lòng chị thương em, ngọt dịu mềm… Thỉnh thoảng bên trời xa đất lạ Chị gửi thư gói trọn ý tình Chị kể chuyện nhà buồn vắng vẻ Chầm chậm đời trôi vẫn một mình Chị ơi! Đất lạ lòng em vẫn Nhớ nát lòng thương chuyện cửa nhà Thương chị tuổi già hay bệnh họan Muốn về thăm chị…vẫn đường xa. Chị hiểu giùm em cảnh rẽ phân Ngập ngừng lối cũ biết bao lần Cờ vẫn đỏ trời em khó bước Muốn về thăm chị mãi phân vân… Thương em chị hiểu giùm cho nhé Đất lạ em thương chị thật nhiều… THY LAN THẢO Trích Thi tập " Vết Khắc Nửa Đời"
Thy Lan Thảo
|