LẶNG LẼ


Tỉ dụ như là em có thể quên anh
Trong trí nhớ hẳn vô cùng vô vị
Có gì đâu làm cho em suy nghĩ
Một ngày qua, sẽ chán hơn một ngày qua

Nên thôi, cứ để chuyện đôi ta
Như một vết roi bầm trong tim mãi
Trong tình yêu ai chẳng từng thơ dại
Dệt mộng bằng trăng gió để rồi tan

Tỉ dụ như không có những dở dang
Làm sao biết tình yêu là như thế
Rồi có gì cho em từng đêm kể
Chuyện của mình cho trăng sao lắng nghe

Xuân lặng lẽ qua, hiu hắt chiều hè
Thu sẽ đến rồi đông sang lạnh lẻo
Những câu thơ tình mấy mùa đã héo
Kỷ niệm buồn chảy xiết như dòng song


Hồ Thụy Mỹ Hạnh