THÁNG TƯ EM GỌI ANH VỀ


Sao anh không về
Con đường làng quanh co
Có hàng sầu đông  
Mang nỗi lòng của nhớ
Của tâm tình người ở lại trông mong
Anh về đi ,  em sẽ để dành cho anh một chút mưa
Một mớ lạnh từ đường tơ kẽ tóc
Gói thêm một ngụm nước mắt buổi chia ly
Cơn gió bấc thấm dần vào buồng phổi
Ngọn núi xanh mờ năm đó tiễn người đi

Anh về nghe anh
Hạt thóc vàng vẫn còn phơi trên con đường tráng nhựa  
Nắng tháng tư đổ về ôm ấp mái nhà tranh
Quê hương luôn khắc khoải mong chờ
Gót chân nhỏ viễn du nơi đất khách
Mùa lúa năm nay  
Đàn chim non đua nhau về  tổ  
Sao anh còn xa bầy
Đứng giữa đất trời nghe tiếc nuối
Lạnh lùng mãi mãi kiếp đi rong
Em lặng nhìn
Chùm hoa sầu đông lững lờ trôi theo gió
Tím cả một trời hoang

Paris
Bây chừ sắp về mùa hạ nóng
Anh có còn bồng bềnh theo nắng mưa
Dòng sông SEINE nước chảy nhẹ bốn mùa
Trời Paris vén bức màn lụa trắng
Anh lầm lủi đi nhớ về những dòng sông quê Mẹ
Con sông xưa biết bao nhiêu tình nghĩa
Tuổi thơ anh lặn ngụp theo dòng sông
Cuối tháng tư dòng sông đưa  anh ra biển
Con thuyền tình theo dòng nước mắt chia phôi    

Quê hương , Quê hương ơi !
Em cầu mong anh trở lại
Không lẽ nào cứ mãi mãi chia ly
Phải có một ngày
Những đớn đau không còn nữa
Hàng triệu tấm lòng
Mừng vui hội ngộ
Tháng tư buồn đi vào dĩ vãng
Tay nắm tay trong giấc mộng tương phùng


Tôn Thất Sĩ Phu