Truyện cực Ngắn -Những Con Chim Giấy.
Lê Ngọc Hồ
Ông Dân gầy guộc thu mình trên chiếc ghế dựa có ngả lưng, ngắm nhìn hàng hàng lớp lớp đàn chim giấy trắng gấp theo kiểu Nhật mà con gái cưng ông làm. Ba à,con ông nói, bạn người Nhật bảo những con chim này mang hên đến cho bố, con ráng gấp thật nhiều, hi vọng bố gặp hên sẽ qua khỏi. Con trình bày với y tá, sau khi được phép của bệnh viện, họ tuy qúa bận rộn còn giúp con chăng suốt dọc trần căn phòng này. Bây giờ những con chim này làm vui mắt bố, theo hầu bố..Ông Dân mỉm cười cám ơn con cưng. Con bận học, bận làm mà còn thương bố thế. Hòa cũng chợt ghé thăm ông, khen đàn chim trắng mà ổng gọi là bạch hạc, Hòa đưa mắt thầm khen cô gái mỏng mảnh, ốm yếu hôm dọn đồ cho cha bị kẹp chảy máu, ông bố nói tội nghiệp con bé thương bố nên bị đau. Ổng nói với Hải khi tôi đi cải tạo cháu mới lên hai, vợ hai mốt. Tám năm cải tạo mẹ con nuôi nhau và thăm nuôi tôi. Sang đây đi làm chưa được mười năm, nay bị ung thư gan. Muốn thương vợ con hơn, bù đắp thời gian ở tù và mấy năm sau tù ăn bám mà chả được. Hải tiếp nhưng tấm lòng của anh, chị và các cháu biết, cũng như hôm nay bạn cùng khóa anh gởi tôi chút qùa tặng anh. Ông Dân mỉm cười nói, tôi cảm động và trân qúy chân tình của vợ con, của bạn bè, cái tình theo tôi kiếp này và kiếp sau...
Ổng lìa đời trên môi còn đọng nụ cười, trước khi nhắm mắt vĩnh viễn, ổng nhìn vợ con, bạn bè và những con chim giấy.
Lê Ngọc Hồ