MƯỜI NĂM ,
DẪU CÓ MUỘN MÀNG ..
* Em yêu ! Chuyện mười năm trước Bất chợt , Ta nhìn nhau ! Con phố nhỏ Bolsa đông người qua lại Anh chỉ thấy mỗi mình Em Nụ cười hoa xuân Dịu thắm Hồn ngây ngây ! Mặt trời dường như biến mất Vì dáng sắc Em Diễm lệ ! Như cô Tiên trong huyền thoại ngày xưa thơ dại Anh thường nghe Mẹ hiền kể chuyện.. - EM đã là vầng mặt trời Nóng bức tim anh ! * Bất chợt , Miếng xoài Em đưa Buổi đầu bở ngỡ.. ( Đã hẹn hò nhau từ thuở hồng hoang ? ) Ngọt lịm ! Như đôi môi Em ngọt lịm Thiết tha Trong vòng tay anh đam mê Nồng cháy Ngày lại ngày Ru nhau tình cuồng say Mơ có đêm uyên ương dài về trên quê hương ngày không còn bạo tàn * Em yêu ! Chuyện mười năm trước Bất chợt , Ta yêu nhau Bất chợt , Ta chia vết tình sầu !.. Dòng lệ thanh tân , ngày vu quy , lăn trong sóng cuồng đại dương Phiêu bạt.. Mười năm ! * Hoa nở , hoa tàn Trăng tròn , trăng khuyết Chuyện tan , hợp.. Đời sống vô thường ! * Mười năm Dấu tình sầu Bất chợt , Ta gặp lại nhau ! Vẫn con phố nhỏ Bolsa đông người qua lại Vẫn mặt trời dường như biến mất Anh chỉ thấy mỗi mình Em Xuân sắc / Dịu dàng Nhẫn nại / Thiết tha. Trao anh đôi môi ngọt lịm , Vòng tay , cuống quýt ,vòng tay Ta lại yêu nhau Không rời Như tình đầu áo trắng Dại khờ ! * Mười năm, Tình ! Dẫu có muộn màng Vẫn hơn Đôi tim mình khô lạnh , Rã nát Dưới mộ sâu ! Vẫn còn Nhịp thở đôi mình Trở về quê hương có dòng sông tuổi thơ Êm đềm Dựng lại mái nhà xiêu vẹo Bên đàn trẻ nhỏ Ta kể chuyện Âu Cơ , Phù Đổng Dòng Lạc Việt kiêu hùng .. * Mười năm , TÌNH ! Dẫu có muộn màng .. Vẫn vui ! Hạnh phúc miên miên..
Bình Việt Khải Huy
|