YÊN LẶNG
Đêm thật sáng nhưng mà đêm thật vắng Vườn đầy trăng và hoa nở đầy sân Ta một mình im gió nhẹ lâng lâng Bước thật khẻ giữa lòng mơ tha thiết Qua thật nhanh, gửi lại niềm luyến tiếc Tám mùa đông trắng lạnh cả hồn ta Tuổi mùa xuân sớm lỡ tuyết sương pha Tự gãy đổ trong đau buồn mất mát Gió chuyển mùa, mây về trong ngơ ngác Tuổi mùa xuân rực nắng của mùa xuân Mắt em xưa còn lại ý bâng khuâng Mây đông lạnh đã ngăn rồi mơ ước Dáng em đó- Sài Gòn xưa tha thướt Mắt tinh mơ trọn nụ thắm hoa đời Em bằng lòng nên ngát ý hương môi Đường phố đó vẫn còn ghi bước cũ Nhưng kỷ niệm chỉ riêng mình ta giữ Bởi mùa đông đã tắt nụ hoa hồng Tám năm dài trong buồn tiếc thương mong Mây đen tối phủ che màu mắt nhớ Giấc mê hoang của một thời lầm lỡ Ta âm thầm tỉnh giấc ngủ mùa đông Mùa xuân tươi em chắc hẳn ấm lòng Hoa kỷ niệm đã phai rồi bước mới Đêm thật sáng – vẫn trăng xưa chờ đợi Rất vô tỉnh rõ nét dáng hoa xinh Giữa lòng ta mơ sắc ý yên lành Đã trống vắng tự mùa đông lỡ bước Sáng đầy trăng hoa vườn im tha thướt Ta một mình đêm thật vắng cô đơn… thylanthảo Trích thi tập " Dấu Bước Chân Đời"
Thy Lan Thảo
|