VẪN CHỈ LÀ MƠ
Nhiều đêm thảng thốt con kêu mẹ Tiếng mẹ thân thương tận đáy lòng Tiếng mẹ vẫn quen từ thơ trẻ Những ngày xa vắng nhớ thương mong Mười mấy năm đất người xa lạ Tâm lòng nhớ mãi vẫn không quên Đôi mắt mẹ hiền ngày đưa tiễn Gượng vui che lấp nét ưu phiền! Ngày còn thơ bé con ôm mẹ Say đắm giấc trưa thật ngọt ngào Mẹ là dòng mật đời chia sẻ Tình thương của mẹ trọn lòng trao Mẹ là dòng nước nguồn tươi mát Tưới tắm cho con chóng nên người Từ thuở võng đưa hòa tiếng hát Con vui là mắt mẹ tươi cười Mẹ là bóng mát cho con tựa Những lúc chông gai trắc trở đời Mấy năm chinh chiến chiều bên cửa Mắt mẹ xa xôi vắng tiếng cười…! Những ngày giông bão cờ thay hướng Con bước đi trên lối nhục nhằn Mẹ sống lo buồn trong thương nhớ Nuôi con tù tội được toàn thân Con đi, mẹ tám mươi ba tuổi Con ẵm con thơ mười tháng đời Tay mẹ ôm con, tay ôm cháu Từng bước ra đi…chẳng muốn rời… Mấy lần con muốn về thăm mẹ Nhưng lửa lòng con vẫn rực thù Tuân lệnh buông gươm lòng đau xé Lòng con nhớ mãi nhục tháng tư Mẹ hiểu cho con mà tha thứ Bước đi con khó bước quay về Cờ đỏ bay bay đầy giặc dữ Mẹ ơi!Thương quá nát tình quê… Đêm đêm lối cũ con bên mẹ Tỉnh giấc trời xa nát ý lòng Tiếng mẹ thân thương từ thơ trẻ Bây giờ buốt lạnh – tuyết trời đông.! THY LAN THẢO
Thy Lan Thảo
|