MỘT THỜI ĐÃ QUA


Ngày xưa tuổi học trò
Anh thường ngồi mộng mơ
Mong sao thành thi sĩ
Dệt tình bằng vần thơ

Quen em từ dạo ấy
Hai đứa thường bên nhau
Sau lần tan lớp học
Tình bạn thật đậm sâu

Xui chi ngày nắng đẹp
Ngồi viết lời tình si
Em đọc lời vụn dại
Lệ buồn hoen ướt mi

Ngỡ anh có bóng hình
Giận hờn mãi làm thinh
Quay đi em không nói
Từ chối lời van xin

Ba ngày liền không gặp
Nhìn anh vẻ lạnh lùng
Giận hờn là thế đấy !
Nhớ nhiều vẫn nói không

Tình ta  giờ tan vỡ
Bài thơ tình vu vơ
Ngồi đây buồn nhớ lại
Chỉ tại bài tình thơ...


Nguyễn Vạn Thắng