CẢM XÚC CUỐI NĂM
Thế là con xa Mẹ đã nhiều năm Chân còn bay bay hồn chưa chạm đất Trời sắp sang Xuân đêm trào nước mắt Chưa hết Đông mà như Tết vội về Tờ lịch cuối năm hối hả bay đi Còn treo lại sợi dây dài thương nhớ Ngày bên kia nắng còn phơi đất cũ Đêm bên nầy mưa thắt ruột quê người Rạng sáng mai trời đã chạm ba mươi Không mong đợi giao thừa rồi cũng đến Không kịp về thêm một lần lỗi hẹn Tưởng một năm chỉ có ba trăm ngày Cầm cành mai ra vào cứ loay hoay Đành cắm vào bình khô không cần nước Hoa nở sẵn trên nền đầy sỏi cát Mai giả xác xơ lạ lẫm sắc vàng Không lá chuối xanh, bánh tét không hồn Bánh chưng nhớ lá dong buồn rũ rượi Giao thừa lạnh căm lòng buồn tơ rối Một cõi lặng im đất lạ giao mùa Rượu lưng ly chảy ngược lại quê xưa Nghe hơi men gọi thêm ngàn cảm xúc Mùi gạo nếp cũng khác đi một chút Hương trầm bay đâu vượt những dặm dài Phải chi con về bên Mẹ ngày nầy Thấy Ngoại chăm chăm têm trầu cánh phượng Gặp cô Tấm áo hoa trong sương sớm Xông đất đầu năm chúc thọ Ông Bà Con bây giờ nhớ Tết những ngày qua Tiếc những lúc đốt lá khô sưởi ấm Thương những khi gần nhau không thấy lạnh Nhớ giao thừa trong tay ấm bàn tay Trời bên ngoài còn chút gió heo may Con biết tìm đâu Mùa Xuân đã mất Lòng thương quê thương Mẹ già hiu hắt Tết ở quê người, đâu Tết trong con?
Trần Kiêu Bạc
|