ĐÓM LỬA TỪ TAY MẸ



Mẹ nhóm lên đóm lửa
Từ dăm lá cây khô
Niềm tin gieo vào đó
Theo con mãi đến giờ

Con một mình dong ruổi
Xa Mẹ mười mấy năm
Lửa reo hoài không tắt
Dù qua mấy trầm luân

Sau những lần ngã xuống
Lại thấy lửa bùng lên
Càng trôi theo con sóng
Càng thấy lửa bừng thêm

Chỉ là dăm xác lá
Đã chín nồi bánh chưng
Giờ đã thành biển lửa
Nên niềm tin không cùng

Con nhớ hòai đốm lửa
Nhỏ nhoi Mẹ cho con
Mười mấy năm trăn trở
Chỉ còn Mẹ hư không

Mẹ về đâu không biết
Dấu lửa mãi còn đây
Quê người xa biền biệt
Lòng thương Mẹ thêm đầy.


Trần Kiêu Bạc