BIÊN HOÀ CÒN CHỜ TÔI KHÔNG?


Đã trễ thật rồi trời đã về khuya
Còn thức đợi thêm quá ba giờ sáng
Có chuyến xa nào vượt qua đêm vắng
Chở tôi về kịp giây phút thiêng liêng

Năm xưa giờ nầy đã đến giới nghiêm
Xe Liên Hiệp, “Trắc xông” đen không chạy nữa
Giờ ngồi đây một mình lòng vẫn nhớ
Nhịp Cầu Gành rung dưới bánh xe lăn

Biên Hoà ơi! đã mấy mươi năm
Dòng Đồng Nai đã bao lần xuôi chảy
Dấu phù sa không tên và không tuổi
Còn đong đưa ôm Cầu Mát đa tình

Ngần ấy thôi mà kỷ nệm vây quanh
Đâu cần đến sương mai Cù Lao Phố
Chỉ kịp nhìn con dốc cao bụi đỏ
Ai chờ ai trong sân nắng Ngô Quyền

Không giới nghiêm mà như đã giới nghiêm
Chỉ nghĩ đến mà tay không với được
Mùi hương bưởi ngày xưa còn bay ngược
Vương vấn hoài trong tay áo ngươi đi

Còn chuyến xe nào đi giữa trời khuya
Cho tôi về ngang tượng đồng Thương Tiếc
Ở một nơi mấy mươi năm không có Tết
Vẫn quạnh hiu khi trời đất sang Xuân

Biên Hoà ơi! Xin chạm tiếng phone rung
Nghe tiếng nhắn người xa xưa trở lại
Đêm sẽ hết và bình minh sẽ tới
Hẹn sớm bắt tay lúc chớm Giao Thừa

Trời nắng rồi mưa, lại nắng lại mưa
Hoa nở trong vườn mỗi năm mỗi khác
Chỉ tình tôi không bước đi bước lạc
Bao nhiêu năm đau đáu một Biên Hoà

Còn chờ tôi không, một kẻ mãi đi xa…?


Trần Kiêu Bạc