Về Lại Với Cõi Lòng Rất Cũ


Về lại từ những đêm ngày bệnh viện
Về căn nhà nguyên vẹn dấu thân thương
Chỉ đôi hôm xa cách nhịp đời thường
Sao đã thấy chừng như lâu quá đỗi

Trời chớm xuân nắng vàng hanh khắp lối
Cơn mưa nào vừa lạc lõng ngang đây
Gợi lòng ai xao xác những trùng vây
Khơi lại mối hoang liêu ngày tháng cũ

Bao ngày đêm cùng cơn đau choáng phủ
Giữa miên man từng bóng dáng tuôn về
Mê mải nhập nhòa suốt những canh khuya
Rồi biến mất giữa màn sương khói mỏng

Trở về lại những đêm ngày cô quạnh
Giữa không gian héo rũ một khung buồn
Sự sống nào hồi phục phút đương nhiên
Mà cõi lòng sầu tăm không cách chữa


Từ Tú Trinh