YÊU ANH ÍT THÔI


Anh dặn đừng yêu anh nhiều quá
E nhung nhớ làm nhạt màu da
Mây ngẩn ngơ gió buồn đứng lặng
Để anh nhìn lòng dạ xót xa.

Vì yêu anh em hay ghen tương
Anh bên ai em cũng dỗi hờn
Anh thích gió em liền ghét gió
Không muốn anh có nhiều vấn vương

Vâng lời anh, em yêu ít thôi.
Chỉ yêu trời yêu đất khơi khơi
Nhìn bướm hoa cho qua ngày tháng
Dõi theo làn gió thoảng mây trôi

Nhưng Đông về lạnh lắm anh ơi!
Làm em nhớ quá vòng tay người
Đã nhiều đêm ôm ấp sưỡi ấm
Những mùa đông tuyết phủ băng rơi

Tâm tư em không khỏi chơi vơi
Mỗi lần thấy gió mưa khắp trời
Nơi biển sâu dập dồn sóng cả
Ngập trong lòng nhung nhớ bồi hồi

Em chỉ biết vui khi anh vui
Thấy anh buồn bả lệ em rơi
Khi anh xanh xao lòng em héo
Đừng lo! Chỉ yêu anh ít thôi

Người ta có cả một trăm năm
Em đã qua ½ cuộc thăng trầm
Trọn một đời cũng chưa vừa được
Sao cho đủ mà nhiều hở anh?
A'i Hoa


Ái Hoa