nhớ nhau!


nhớ nhau!

tình từ tiền kiếp rồi phai
để tôi ở lại nhớ hoài ngàn sau

muốn được tạ lỗi một lần
người đi rồi biết phân trần với ai?!

người yêu tôi rất thiết tha
tôi lại chừng mực khi là của nhau

sợ yêu rồi sẽ ưu sầu
bởi em chắng phải vô thường thánh nhân

bây giờ chợt thấy đời câm
không gần tiếng thở hơi người vòng tay

một lần mộng mi đời vui
hôm nay nước mắt bùi ngùi nhớ nhau!


Trần Thị Hà Thân