| Ta Còn Gì, Cho Một Thuở Yêu Thương?
   Nếu có lúc những gì ta xây đắp
 Sẽ không tròn không như nỗi mơ mong
 Là khi đó ta sẽ buồn lung lắm
 Phải không anh, cơn mộng của yên lành?
 
 Nếu có lúc tình chúng mình phai lắng
 Theo đêm buồn theo cả ánh trăng loang
 Theo cùng với thời gian chừng vô tận
 Theo tháng ngày theo cả mối tan hoang
 
 Là khi đó ta sẽ buồn ghê gớm
 Sẽ cô liêu trong mỗi lúc đêm về
 Sẽ không còn mơ mùa xuân vĩnh cửu
 Sẽ không còn chung bóng mỗi canh thâu
 
 Sẽ không còn những đêm dài tình tự
 Sẽ không còn những han hỏi thăm nom
 Sẽ không còn những năm chờ tháng đợi
 Sẽ không còn thao thức nhớ thâu đêm
 
 Là khi đó tình như vầng trăng quạnh
 Tan mất tăm vào tận cõi hoang đường
 Là khi đó tình rơi vào đơn lạnh
 Ta còn gì, cho một thuở yêu thương?
 
 
 Từ Tú Trinh
 |